Trang chủ Hướng dẫn Thuộc tính
Tìm kiếmTác giảTên khácTriều đạiTác phẩm
THẤT CHÂU
Nhật nguyệt xuất nham đầu, Nhân nhân tận thất châu. Phú nhân hữu câu tử, Bộ hành bất kỵ câu. Dịch nghĩa MẤT HẠT CHÂU Mặt trời rồi mặt trăng kế nhau mọc ở đầu núi, [Trên cõi đời này], người nào người ấy đều đánh mất hạt ngọc của mình. Như anh nhà giàu có con ngựa quý, Lại đi bộ mà không cưỡi ngựa. Dịch thơ Nhật nguyệt ló non đoài, Người người mất hạt trai. Như nhà giàu có ngựa, Bỏ ngựa đi chân hoài. ĐỖ VĂN HỶ
Nhật nguyệt xuất nham đầu, Nhân nhân tận thất châu. Phú nhân hữu câu tử, Bộ hành bất kỵ câu.
Nhật nguyệt xuất nham đầu,
Nhân nhân tận thất châu.
Phú nhân hữu câu tử,
Bộ hành bất kỵ câu.
Dịch nghĩa
MẤT HẠT CHÂU Mặt trời rồi mặt trăng kế nhau mọc ở đầu núi, [Trên cõi đời này], người nào người ấy đều đánh mất hạt ngọc của mình. Như anh nhà giàu có con ngựa quý, Lại đi bộ mà không cưỡi ngựa.
MẤT HẠT CHÂU
Mặt trời rồi mặt trăng kế nhau mọc ở đầu núi,
[Trên cõi đời này], người nào người ấy đều đánh mất hạt ngọc của mình.
Như anh nhà giàu có con ngựa quý,
Lại đi bộ mà không cưỡi ngựa.
Dịch thơ
Nhật nguyệt ló non đoài, Người người mất hạt trai. Như nhà giàu có ngựa, Bỏ ngựa đi chân hoài. ĐỖ VĂN HỶ
Nhật nguyệt ló non đoài,
Người người mất hạt trai.
Như nhà giàu có ngựa,
Bỏ ngựa đi chân hoài.
ĐỖ VĂN HỶ