Cover Image
Đóng cuốn sách này Hồ Nguyên Trừng
(HoNguyenTrung.htm)
đóng thư mục này Tác phẩm
Xem tài liệu Nam Ông Mộng Lục Tự
Xem tài liệu Nghệ Vương Thủy Mạt
Xem tài liệu Trúc Lâm Thị Tịch
Xem tài liệu Tổ Linh Định Mệnh
Xem tài liệu Đức Tất Hữu Vị
Xem tài liệu Phụ Đức Trinh Minh
Xem tài liệu Văn Tang Khí Tuyệt
Xem tài liệu Văn Trinh Ngạch Trực
Xem tài liệu Y Thiện Dụng Tâm
Xem tài liệu Dũng Lực Thần Dị
Xem tài liệu Phu Thê Tử Tiết
Xem tài liệu Tăng Đạo Thần Thông
Xem tài liệu Tấu Chương Minh Nghiệm
Xem tài liệu Áp Lãng Chân Nhân
Xem tài liệu Minh Không Thần Dị
Xem tài liệu Nhập Mộng Liệu Bệnh
Xem tài liệu Ni Sư Đức Hạnh
Xem tài liệu Cảm Khích Đồ Hành
Xem tài liệu Điệp Tự Thi Cách
Xem tài liệu Thi Ý Thanh Tân
Xem tài liệu Trung Trực Thiện Chung
Xem tài liệu Thi Phúng Trung Gián
Xem tài liệu Thi Dụng Tiền Nhân Cảnh Cú
Xem tài liệu Thi Ngôn Tự Phụ
Xem tài liệu Thi Tửu Kinh Nhân
Xem tài liệu Thi Triệu Dú Khương
Xem tài liệu Thi Xứng Tướng Chức
Xem tài liệu Thi Thán Trí Quân
Xem tài liệu Quý Khách Tương Hoan
Xem tài liệu "Nam Ông Mộng Lục" Hậu Tự

CẢM KHÍCH ĐỒ HÀNH

Trần Thái Vương chi tôn danh Đạo Tái, hiệu Văn Túc giả, thị Nhân Vương chi đồ đệ dã. Tự thiếu hữu tài danh. Thập tứ tuế khất nhập thí trường, toại đăng giáp khoa. Nhân Vương thâm khí trọng chi, hữu ý đại dụng, bất hạnh đoản mệnh nhi vong, cố vị cập vi tướng dã. Nhân Vương xuất gia tu khổ hạnh. Văn Túc tự thử đồ hành, viết: "Chí thượng hành cước biến sơn xuyên, ngã túng bất năng tùy tòng, hà nhẫn thừa trác yên hồ?" tốt thế bất dịch. Nhân Vương nhất thời nhập thành, Văn Túc lai yết. Mệnh cung trù dĩ hải vị tự chi, tiếu ngữ tận hoan. Vương chiếm khẩu viết:

Hồng nhuận bác quy cước,

Hoàng hương chá mã an.

Sơn tăng trì tĩnh giới,

Đồng tọa, bất đồng xan.

Quan kỳ quân thần huynh đệ tương đắc như thử, túc cảm khích dã.

Dịch nghĩa

VI CẢM ĐỘNG MA ĐI BỘ

Cháu của Trần Thái Vương tên Đạo Tái, hiệu Văn Túc, là đồ đệ của Nhân Vương. Từ nhỏ có tài danh, mười bốn tuổi xin vào trường thi, liền đỗ giáp khoa. Nhân Vương rất mực quí trọng, có ý đưa làm quan to, không may chết sớm, nên chưa kịp làm chức Tể Tướng. Nhân Văn xuất gia tu hành khắc khổ. Văn Túc từ đấy, đi bộ và nói: "Đấng Chí thượng đi chân không khắp núi sông, ta đã không thể đi theo, còn có lòng nào mà lên xe xuống ngựa?" Suốt đời không đổi. Một hôm Nhân Vương về thành, Văn Túc đến chào. Vua bảo cung trù dọn những thứ hải vị cho ăn, cười nói hết sức vui vẻ. Vua ứng khẩu rằng:

Quy cước bóc đỏ thắm,

Mã an nước vàng thơm.

Sơn tăng gìn trai giới,

Cùng ngồi, chẳng cùng ăn.

Xem vua tôi anh em tương đắc như vậy, thật đáng cảm động.

TUẤN NGHI