Cover Image
Đóng cuốn sách này Hồ Nguyên Trừng
(HoNguyenTrung.htm)
đóng thư mục này Tác phẩm
Xem tài liệu Nam Ông Mộng Lục Tự
Xem tài liệu Nghệ Vương Thủy Mạt
Xem tài liệu Trúc Lâm Thị Tịch
Xem tài liệu Tổ Linh Định Mệnh
Xem tài liệu Đức Tất Hữu Vị
Xem tài liệu Phụ Đức Trinh Minh
Xem tài liệu Văn Tang Khí Tuyệt
Xem tài liệu Văn Trinh Ngạch Trực
Xem tài liệu Y Thiện Dụng Tâm
Xem tài liệu Dũng Lực Thần Dị
Xem tài liệu Phu Thê Tử Tiết
Xem tài liệu Tăng Đạo Thần Thông
Xem tài liệu Tấu Chương Minh Nghiệm
Xem tài liệu Áp Lãng Chân Nhân
Xem tài liệu Minh Không Thần Dị
Xem tài liệu Nhập Mộng Liệu Bệnh
Xem tài liệu Ni Sư Đức Hạnh
Xem tài liệu Cảm Khích Đồ Hành
Xem tài liệu Điệp Tự Thi Cách
Xem tài liệu Thi Ý Thanh Tân
Xem tài liệu Trung Trực Thiện Chung
Xem tài liệu Thi Phúng Trung Gián
Xem tài liệu Thi Dụng Tiền Nhân Cảnh Cú
Xem tài liệu Thi Ngôn Tự Phụ
Xem tài liệu Thi Tửu Kinh Nhân
Xem tài liệu Thi Triệu Dú Khương
Xem tài liệu Thi Xứng Tướng Chức
Xem tài liệu Thi Thán Trí Quân
Xem tài liệu Quý Khách Tương Hoan
Xem tài liệu "Nam Ông Mộng Lục" Hậu Tự

THI NGÔN TỰ PHỤ

Nguyễn Trung Ngạn tảo hữu tài danh, phả tự phụ. Thường hữu trường thiên thi, kỳ lược vân:

Giới Hiên tiên sinh lang miếu khí,

Mậu linh dĩ hữu thôn ngưu chí.

Niên phương thập nhị, Trần gia tông trụ hữu hiệu Ái Sơn giả phả độc thư học thi, thiên hiếu hoa tình, đa ngâm tiểu thi, thời hữu lệ cú. Thường hữu thi vân:

Bảo đỉnh hương tiêu trầm thủy yên,

Bích sa xuân trướng bạc như thiền.

Động chương ngâm bãi sầu thành hải,

Nhân tại lan can nguyệt tại thiên.

Hựu viết:

Song bạn hương vân ám bích sa,

Bình phân ngọ thụy bất câm trà.

Tương tư tại vọng đăng lâu khiếp,

Nhất thụ thủy miên hồng tận hoa.

Dịch nghĩa

THƠ NÓI LÊN LÒNG TỰ PHỤ

Nguyễn Trung Ngạn sớm có tài danh, rất tự phụ. Từng có thơ trường thiên, đại khái rằng:

Ngài Giới Hiên đáng tài lang miếu,

Tuổi thanh niên đã có chí nuốt trâu.

Tuổi mới mười hai, trong tôn thất nhà Trần có người hiệu là Ái Sơn rất ham đọc sách, học thơ; đặc biệt thích phong tình, hay ngâm những bài thơ ngắn, thỉnh thoảng có câu thơ đẹp. Từng có thơ rằng:

Khói trầm trong đỉnh hương báu đã tiêu tan hết,

Màn xuân bằng the biếc mỏng tựa cánh ve.

Vần thơ thâm thúy ngâm xong, sầu thành biển,

Người cạnh lan can, trăng trên trời.

Lại có thơ rằng:

Mây thơm bên song phủ mờ màn the biếc,

Bình thường ngủ trưa dậy chẳng kiêng chè,

Đang khi trông nhớ nhau, sợ bước lên lầu,

Cả một cây gạo nở đầy hoa đỏ,

TUẤN NGHI