Hồ Nguyên Trừng (HoNguyenTrung.htm) |
Tác phẩm |
TRÚC LÂM THỊ TỊCH
Trần thị đệ tam đại viết Nhân Vương, ký truyền vị Thế tử, nãi xuất gia tu hành, khắc khổ tinh tiến, tuệ giải siêu thoát, vi nhất phương tổ sư. Am cư Yên Tử sơn Tử Tiêu phong, tự hiệu Trúc Lâm Đại Sĩ. Kỳ tỉ hiệu viết "Thiên Thụy" đa thất phụ đạo. Đại Sĩ tại Tử Tiêu, văn tỉ bệnh cức, nãi hạ sơn vãng thị, vị Thiên Thụy viết: "Tỉ nhược thời chí, tự khứ, kiến Minh Gian vấn sự tắc ứng viết: nguyện thiếu đãi, ngã đệ Trúc Lâm Đại Sĩ thả chí!" Ngôn bất hoàn sơn. Sổ nhật chí am, phân phó đệ tử hậu sự, yểm nhiên tọa hóa. Thiên Thụy diệc dĩ thị nhật tốt.
Dịch nghĩa
TRÚC LÂM THỊ TỊCH
Vua thư ba của họ Trần là Nhân Vương, sau khi đã truyền ngôi cho Thế tử, bèn xuất gia tu hành, khắc khổ, tinh tiến, tuệ giải, siêu thoát, thành vị tổ sư ở một phương. Làm am trên đỉnh Tử Tiêu núi yên Tử, tự đặt hiệu là Trúc Lâm Đại Sĩ. Chị của Nhân Vương hiệu Thiên Thụy, làm nhiều điều trái đạo đàn bà. Ở Tử Tiêu, Đại Sĩ nghe tin chị ốm gần chết, bèn xuống núi về thăm, nói với Thiên Thụy rằng: "Thời đến thì chị cứ đi, dưới Âm phủ có hỏi gì thì chị cứ trả lời là xin chờ một lát, em tôi là Trúc Lâm Đại sĩ sẽ tới". Nói xong trở về núi. Đi mấy ngày đến am, dặn dò đồ đệ các việc về sau, rồi bỗng nhiên ngồi mà hóa. Thiên Thụy cũng mất vào ngày hôm đó.
TUẤN NGHI