Cover Image
Đóng cuốn sách này Lý Đạo Tái
(LyDaoTai.htm)
đóng thư mục này Tác phẩm
Xem tài liệu Xuân Nhật Tức Sự
Xem tài liệu Ngọ Thụy
Xem tài liệu Yên-Tử Sơn Am Cư
Xem tài liệu Chu Trung
Xem tài liệu Thạch Thất
Xem tài liệu Thứ Bảo-Khánh Tự Bích Gian Đề
Xem tài liệu Địa Lô Tức Sự
Xem tài liệu Nhân Sự Đề Cứu- Lan Tự
Xem tài liệu Mai Hoa
Xem tài liệu Trú Miên
Xem tài liệu Sơn Vũ
Xem tài liệu Ai Phù Lồ
Xem tài liệu Phiếm Chu
Xem tài liệu Đề Động- Hiên Đàn Việt Giả Sơn
Xem tài liệu Quá Vạn- Kiếp
Xem tài liệu Tặng Sĩ Đồ Tử Đệ
Xem tài liệu Đề Đạm Thủy Tự
Xem tài liệu Tảo Thu
Xem tài liệu Cúc Hoa
Xem tài liệu Diên- Hựu Tự
Xem tài liệu Vịnh Vân- Yên Tự Phú

CÚC HOA

I

Tùng thanh Tưởng Hủ tiên sinh kính.

Mai cảnh Tây hồ xứ sĩ gia.

Nghĩa khí bất đồng nan cẩu hợp.

Cố viên tùy xứ thổ hoàng hoa.

II

Đại giang vô mộng cán khô tràng,

Bách vịnh mai hoa nhượng hảo trang.

Lão khứ sầu thu ngâm vị ổn.

Thi biều thực vị cúc hoa mang.

III

Vương thần vương thế dĩ đô vương,

Tọa cửu tiêu nhiên nhất tháp lương.

Tuế vãn sơn trung vô lịch nhật,

Cúc hoa khai xứ tức trùng dương.

IV

Niên niên hòa lộ hướng thu khai,

Nguyệt đạm phong quang thiếp thốn hoài.

Kham tiếu bất minh hoa diệu xứ.

Mãn đầu túy đáo tháp quy lai.

V

Hoa tại trung đình, nhân tại lâu,

Phần hương độc tọa tự vong ưu,

Chủ nhân dữ vật hồn vô cạnh,

Hoa huởng quần phương xuất nhất đầu.

VI

Xuân lai hoàng bạch các phương phi,

Ái diễm liên hương diệc tự thì.

Biến giới phần hoa toàn trụy địa,

Hậu điêu nhan sắc thuộc đông ly.

Dịch nghĩa

HOA CÚC

I

Tiếng thông reo đầu ngõ ông Tưởng Hủ

Cảnh hoa mai ở nhà xử sĩ Tây hồ.

Không cùng nghĩa khí, khó lòng hòa hợp tạm bợ được.

Vườn cũ nơi nơi đã nở hoa vàng.

II

Không mơ lấy nước sông lớn rửa tấc lòng khô héo,

Hoa mai từng được trăm bài thơ vịnh kia phải nhường vẻ đẹp

Già rồi lại buồn vì thu, chưa làm thơ được,

Nhưng túi thơ bầu rượu thật vì hoa cúc mà bận rộn.

III

Quên mình, quên đời, đã quên hết cả,

Ngồi lâu trong hiu hắt, mát lạnh cả giường.

Cuối năm ở trong núi không có lịch,

Thấy hoa cúc nở biết rằng đã tiết Trùng dương.

IV

Hằng năm cùng với sương móc, vào thu hoa cúc nở,

Trăng thanh gió mát, thỏa thích tấc lòng.

Thật đáng cười kẻ không hiểu vẻ huyền diệu của hoa,

Đến đâu là hái hoa dắt đầy đầu mà về.

V

Hoa ở dưới sân, người trên lầu,

Một mình thắp hương ngồi tự nhiên quên hết phiền muộn.

Người với hoa hồn nhiên không tranh cạnh,

Trong các loài hoa thì cúc trội hơn một bậc.

VI

Xuân đến hoa vàng hoa trắng đều ngát thơm,

Đúng thì, vẻ đẹp đáng yêu, hương thơm đáng chuộng đều giống nhau.

Nhưng khi các loài hoa tươi tốt khắp nơi đều đã tàn rụng,

Thì nhan sắc phai nhạt sau cùng là bông hoa ở giậu phía Đông.

Dịch thơ

I

Đường nhà Tưởng Hủ thông reo gió,

Lều ẩn Tây hồ mai gội sương.

Nghĩa khí khác nhau đành khác cảnh,

Vườn xưa sau trước rộ hoa vàng.

LÊ HỮU NHIỆM

II

Sông lớn nào mong rửa ruột rầu,

Xinh tươi, mai cũng phải nhường câu.

Sầu thu, tuổi tác ngâm chưa được.

Thơ rượu, vì hoa bận đến nhau.

HUỆ CHI

III

Quên mình, quên hết cuộc tang thương,

Ngồi lặng đìu hiu, mát cả giường.

Năm cuối trong rừng không có lịch,

Thấy hoa cúc nở biết trùng dương.

 PHAN VÕ

(Lược thảo lịch sử văn học Việt Nam)

IV

Thu về, móc nhẹ cúc đơm bông,

Gió mát trăng thanh, dịu nỗi lòng.

Vẻ đẹp tinh khôi người chẳng hiểu,

Bẻ về cài tóc, đáng cười không?

BĂNG  THANH

V

Hoa ở trước sân người trên lầu,

Đốt hương ngồi lặng, bỗng quên sầu.

Hồn nhiên, người vật không tranh cạnh,

So với muôn hoa, cúc đứng đầu.

HUỆ CHI

VI

Xuân đến trăm hoa đua sắc thắm,

Một thời hương sắc kém chi nhau.

Vườn thu tàn tạ ngàn hoa rụng,

Riêng cúc đông ly vẫn đượm mầu.

BĂNG THANH